Bỏ đi phượt giữa chừng vì nhóm chỉ lo chụp hình đăng Facebook

Một phượt thủ đang đi tour Tây Bắc cùng đoàn xe phượt phải bỏ cuộc giữa chừng, vì nhóm chỉ lo chạy bán sống bán chết đến 1 điểm nào đó chỉ để chụp hình check in Facebook. Sau khi được chia sẻ thì dân phượt lại có 2 luồng dư luận khác nhau. Một bên thì chỉ trích nhóm đi phượt không biết cảm nhận cảnh đẹp trên đường, một bên thì cho rằng mỗi nhóm phượt có phong cách đi phượt riêng, có nhóm thích tốc độ trải nghiệm cảm giác chạy xe bằng moto, có nhóm lại thích đi tà tà ngắm cảnh v.v…

Cùng MotoSaigon xem tâm sự của phượt thủ đã bỏ cuộc giữa chừng vì nhóm đi chung chỉ chú trọng việc chụp hình đăng Facebook.

moto-bmw-thai-phuot-tour-tay-bac-motosaigon-5.jpg

Nguyên văn từ phượt thủ chia sẻ trên Facebook:

” Tôi là người thích xê dịch. Bởi vậy sống ở Hà Nội 8 năm thì số lần chuyển phòng đã phải đếm cả trên đầu ngón chân. Trước nay đi du lịch bụi cũng khá nhiều nhưng đều là một người một ngựa.

Nghỉ lễ vừa qua mới tham gia một team đi Apachai. Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý đây là cung hành xác nhưng tôi không ngờ nó lại khốc liệt đến vậy. Cái kinh khủng ở đây không phải ở độ dài của quãng đường hay sự mệt nhọc của việc ăn bờ ngủ bụi mà ở chỗ mục tiêu của chuyến đi. Tất cả chỉ là check, check và check. Chó cứ sủa và đoàn người cứ đi.

Tôi chỉ kịp nhận ra mình ở địa phương nào vào lúc đoàn dừng chân nghỉ để ăn uống và vệ sinh cá nhân. Những đèo dốc, những cảnh quan hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc được thay bằng việc nhìn chăm chăm vào chiếc áo phản quang của xe trước mặt và các ký hiệu tay của người dẫn đoàn. Xe chạy với tốc độ nóc tủ, và chuyện phải đến cũng đã đến. Một thành viên trong đoàn đã hơi chùn tay lái trong một đoạn ôm cua và gặp tai nạn.

Cả đoàn quay lại bệnh viện và sau khi lo hết các thủ tục nhập viện cũng như bàn giao lại cho gia đình thì ngày hôm sau tiếp tục xuất phát. Cuộc chơi lúc này đối với tôi đã hết hứng thú. Rét trước tai nạn của bạn đồng hành thì ít mà nản với mục tiêu của chuyến đi thì nhiều. Tôi và một người bạn đã quyết định dừng chân tại Điện Biên, bỏ cuộc chơi.

Từ đây tôi mới thực sự cảm nhận được cái thú của việc đổ đèo với tốc độ 30km/h trong khi 2 thằng vẫn cười ha hả và ngắm Pha Đin khi hoàng hôn xuống. Phải chăng định nghĩa về phượt của tôi không giống họ? Những người đi với mục đích tới nơi và check địa điểm.

Với tôi phượt là sự hưởng thụ trong cả đường đi và đích đến. Không nhất thiết phải áo quần hầm hố, cờ hoa phấp phới khởi hành rầm rộ, rồi ngồi check in cúng facebook ở mỗi địa danh nổi tiếng. Bạn có từng để ý và tự hỏi tại sao trước khi tới thác Dải Yếm thì phải qua ngã ba Háng hay chưa? Hoặc tại sao Pha Đin lại gọi là Pha Đin mà không phải là “Pha Quế” hoặc Pha Cà Phê?

Hay cách đội mũ bảo hiểm kỳ quặc của phụ nữ người Thái. Phượt không được tính ở quãng đường đi được mà ở những gì chúng ta nghe được, thấy được sau mỗi chuyến đi. Xin đừng hành xác vì những mĩ từ mà những kẻ háo danh thường tự phong cho mình..!!”

Đọc xong những lời này mà thấy hơi đắng lòng khi nói về những phượt thủ thời nay. Còn đâu việc du lịch chỉ để thăm thú. Còn đâu chuyện lấy ánh mắt để ghi nhớ cảnh quan. Thời bây giờ, hình ảnh mang về mới quan trọng. “Cúng” Facebook rốt cuộc được những gì.

[fbcomments url="" width="100%" count="on" num="5" countmsg="wonderful comments!"]