Tâm sự về các CLB hội nhóm xe moto tại Việt Nam

Xin chia sẻ bài viết Tâm sự rất hay… mang tính chất xây dựng của 1 thành viên Team Underground Saigon. Các bạn cùng đọc và cùng cho ý kiến nhé.

Hội nhóm: Hợp rồi Tan

Từ lâu chúng ta đã quá quen với 2 từ Câu Lạc Bộ và Hội Moto. Từ 2008 đến nay Tui đã chứng kiến dự thành lập của hơn 20 hội từ chính quy đến tự phát…nhiều đến mức Tui đã ko còn theo dõi nữa trong 3-4 năm gần đây.

Phần lớn các hội khi ra đời hoành tráng lắm, công bố khắp nước, mời đồng minh từ Bắc vô Nam, tổ chức lễ ra mắt hoành tráng, bia rót linh đình, gái PG múa loạn xạ v.v….
Thế rồi số phận của các hội đó đi về đâu? Khi giản tán có phát thiệp làm lễ giải tán ko?
Vậy lý do gì mà các hội mọc như nấm và cũng như những đoá hoa Phù Dung – sớm nở tối tàn?

Tâm sự về CLB Hội Nhóm xe Moto pkl tại Việt Nam: Ảnh minh hoạ
Tâm sự về CLB Hội Nhóm xe Moto pkl tại Việt Nam: Ảnh minh hoạ

Nó tàn là vì ngay từ đầu chúng ta đã xây nhà không có móng và chúng ta thuê những anh thợ xây nhà chưa hợp lý. Khi nói đến “Hội Moto” thì phải hiểu là cái hội đó chơi Moto…chơi Moto thì phải lấy cái Moto làm trọng tâm…mọi thứ đều phải xoay quanh cái moto.
Cả nhóm phai đều có moto, rồi ôm xe moto đi hết chỗ này đến chỗ khác. Khi cái xe không lăn bánh thì cả hội phải bàn những chuyện như Xe này hơn xe kia như thế nào, đồ chơi này khác đồ chơi kia ntn, tour này khác tour kia ntn…độ xe làm sao, chay xe làm sao v.v….
Ngược lại với những logic hiển nhiên đó thì các hội của chúng ta làm gì?

1) Chúng ta cafe: cafe không xấu nhưng chúng ta cafe nhiều quá mà chẵng liên quan gì đến moto cả. Chúng ta có thể đi moto đến cafe nhưng chúng ta phần lớn bàn chuyện tào lao…chả ăn nhập gì đến xe cả. Nên lập ra hội Cafe thì hay hơn là hội Moto vì phần lỡn là cafe nhiều hơn chạy moto.

2) Chúng ta nhậu: Ai chẳng biết Moto và Bia rựu là sự kết nối hoàn hảo để đưa bạn tới Chợ Rẫy…thế mà hội nào chẳng nhậu? Thành lập hội ư? Nhậu. Sinh nhật hội ư? Nhậu. Mua xe mới ư? Nhậu. Bán xe cũ ư? Nhậu. Bị tai nạn chết? Nhậu. Bị tai nạn không chết? Nhậu…như vậy chúng ta là hội nhậu hay hội Moto?

3/ Bar, Beer Club và Vũ trường: Hội Moto thì liên quan gì đến Bar? Thế mà rất nhiều hội kéo bầy đàn vào Bar vào Club. Dựng xe cả hàng chật vỉa hè…nẹt pô ầm ỉ…thế chúng ta hội quẩy hay hội moto?

4/ Từ thiện: Tại sao chơi moto phải đi từ thiện? Giống như mặc định vậy. Chúng ta phát 100 phần quà…mỗi phần giá 200k. Nếu đi moto thì đi về 1 chuyen từ thiện bèo lắm cũng 400k tiền xăng…tương đương 2 phần quà. đi 20 xe là đã đốt 40 phần quà vào không khí…thế tại sao ko đi xe nhỏ hay gom đi oto xe bus chung? Rồi cho người ta 1 phần 200k mà bắt chờ thấy mẹ…còn mình thì chạy cái xe 1 tỷ bạc đến rầm rộ…khác nào dội nước lạnh vô mặt người ta…cái này là “Ban” quà cho bọn ngèo thì đúng hơn là giúp đỡ.

5/ Hội thể thao: Tại sao chơi moto chung rồi lại kéo nhau đi tennis chung, đạp xe chung, Đá banh chung? Hội moto chứ đâu phải hội thể thao?

6/ Làm ăn kiếm tiền: Chơi moto chung xong lại rủ nhau làm ăn, hùn hạp, vay mượn, mua bán…rồi nợ nầng nhau, chửi bới nhau, lừa gạt nhau. Hội moto hay hội doanh nghiệp?
một vài ví dụ như vậy để giải thích mấu chốt của vấn đề ở chỗ là các bạn KHÔNG HỀ MÊ MOTO…các bạn chỉ Mượn Danh Moto để bù khú với nhau…dựa vào cái moto để gặp mặt nhau ăn chơi nhậu nhẹt trên danh nghĩa cái moto.

Chúng ta gặp nhau nhiều quá. Tui từng tham gia 2 hội ở nuoc ngoai. Người ta chỉ cần nhắn tin tuần nay gặp ở đau, mấy giờ…thế là vác xe ra gặp nhau rồi múc ào ào. Đôi khi chả biết đang đi đau vì cũng ko ai quan tâm…miễn được “Chạy” là đủ rồi. Chạy xong ai về nhà đó…ít có chuyện lê la cafe, nhậu nhẹt bù khú với nhau. Đôi khi gặp nhau hằng tuần nhưng chả biết nhà nó ở đâu hay làm gì. Cuộc sống cá nhân của mỗi người không ảnh hưởng gì đến cái Moto cả.

Dĩ nhiên lâu lâu cũng có những buổi gặp mặt, BBQ, trà dư tửu hậu…nhưng 1 năm chắc 1-2 lần chứ không thường xuyên như ở Vietnam.
Mà gặp nhau càng nhiều…chung chạ càng nhiều thì càng dễ có mâu thuẫn hoặc gét nhau. Sẽ có nhiều xung đột ra mặt hoăc xung đột ngầm theo kiểu “bằng mặt không bằng lòng”…từ đó xảy ra chia rẽ, lôi kéo lẫn nhau về phe mình. Ngồi nói xấu ngừơi này ngừơi kia.

Cuối cùng xảy ra 1 hiện tượng lạ lùng là “Hội trong Hội”.
Tui là tui căm thù cái vụ “Hội trong Hội”. Tự nhiên vô chơi chung rồi tụm 5 tụm 3 thành ra 1 hội 5-7 thằng hợp nhau…cái mini hội đó nó gần như sinh hoạt riêng…rồi thì 1 nhóm 40 người quay qua quay lại có khoảng 5 cái Mini hội chơi theo 5 kiểu khác nhau.
Muốn làm tour thì phai kêu goi 5 thằng cầm đầu của 5 cái mini hội…vì nếu ko thi mấy thằng kia ko đi…nhảm VL. Thế ra từ 1 hội lớn bây giờ thành ra 5 cái hội với mục đích và hoạt động khác nhau hoàn toàn…riết thì rã bầy.
Trong khi ở nước ngoài người ta rõ ràng…chơi xe là chơi xe. Gặp nhau là múc…múc xong nhà ai nấy về. Chả liên quan gì đến cuộc sống của nhau cả…chơi vậy nó hoá ra bền.

Vấn Đề Lớn Thứ 2:
Ở VN người chơi chân chính thì ít mà chơi giả tạo thì nhiều.
Bây giờ nhiều người cần CHỨNG TỎ quá và cần SỰ CHÚ Ý quá.
Khi mấy người này vô Hội thì người ta cần Chứng Tỏ 3 việc:
1/ Tiền:
2/ Trình độ:
3/ Năng khiếu.

1/ Tiền: Tao giàu hơn mày, Tao mua nhiều xe hơn mày, Xe tao nhiều đồ chơi hơn mày…nói chung cái gì mới ra là mua, cái gì mắc hơn là mua…mua mà ko hiểu tại sao mua, mua để làm gì.
Nếu thật sự mê xe và mua nhiều xe thi ko nói. Đằng này mua cái xe chỉ để sáng Chủ Nhật ra đường cho mấy thằng bạn trầm trồ…nó trầm trồ đuoc vài tuần thì đâu ai thèm dòm nữa…thế là cái xe bỏ xó hay bán đi mua xe mới. Kêu đi Phan Thiet ko dám đi, không thời gian đi…mà xe thì chất đầy nhà.
Có người diện nguyên bộ đồ đua như Rossi chắc cả trăm triệu rồi sáng Chu Nhat đi cafe xong rồi về…chi vậy? Nóng và cực bỏ mẹ.
Đã từng gặp nhiều ban đai nịt đầy đủ…hỏi xa nhất là tới đau thì bảo cỡ Phan Thiết…có 1 bạn Z1000 full giáp tự tin trả lời “em chưa qua nổi cầu SG…nhưng mặc vậy cho đẹp”
Sợ nhất mấy ông có tiền…tinh tướng VL. Cứ nghĩ nhiều xe đẹp nhiều đồ chơi là thành Đai Ca…là được tôn trọng. Ai dè toàn bọn xu nịnh nó bu theo kiếm chác chứ còn người hiểu biết nhìn bọn trọc phút này như cục shit trôi sông. Tiền không mua được sự tôn trọng và số má nhé.
Rước mấy cụ này vô hội…mau rã bầy chứ làm gì…mà chơi kiểu thừa tiền này thì nhản nhản ngoài Xã Hội.

2/ Trình Độ:
Nhiều người vô hội là ba hoa suốt ngày. Hết bàn xe này thì đến đồ chơi kia và kỹ thuật nọ…mà toàn nói sai bét nhưng cứ phán như đúng rồi.
Rồi tới ông chuyên tật ma cũ ăn hiếp ma mới. Mới vô đuoc vài tháng…lúc vô ko biết gì nên ngồi im như thóc…giờ học lỏm được tí kiến thức nên thấy mấy người mới vô là ăn hiếp người ta…lên giọng trịch thượng “em phải thế này, phải thế kia”…
Tiếp là cái ông kiến thức rộng như biển cả nhưng cạn như cái dĩa. La cà chỗ này 1 chút chỗ kia 1 chút nghe người ta nói rồi về gom lại thành kiến thức của mình…phán như đúng rồi…xài toàn từ chuyên môn đao to búa lớn…mà thật ra ko hiểu gì cả.
Rồi tới mấy ông dốt đặt cán mai mà KHÔNG biết mình dốt…suốt ngày cứ google dịch rồi phán nhăn phán cuội cãi chày cãi cối…trên đời sợ nhất thằng Ngu mà cứ tưởng thông minh.
Hội nào rước mấy ông tướng này thì 7×7 = 49 ngày là có ngay cái Mini hội.

3/ Năng Khiếu:
Có nhiều Ông tài nghệ ko biết tới đâu mà vô hội là phải chạy tốp đầu…hỏi ra thì mới ôm xe đuoc vài năm…có người còn mới chạy luôn. Nhưng Bố phải tốp đầu chứ chạy phía sau sợ nhục hay sao đó.
Mà chạy trước làm gì có kỹ năng nên lúc thì đi nhì, lúc thì 3, lúc thì 4….một hồi mệt thì chậm tít lại phía sau…rồi đôi khi xung vít ga qua cả thằng đi đầu. Thứ này chắc hội nào cũng gặp qua.
Rồi đến cái ông trình độ quá kém mà ý thức thì tệ…thả ra là bò phía sau để ai cũng chờ…tới đổ xăng thì lo điện thoại và chụp hình…đến khi người ta lên đường thì lại chưa xong.
Rồi phải kể đến ông chơi xe mà không chiu chăm xe. Chuyến nào đi cũng hư xe, mòn vỏ, hết bình, hết bố thắng v.v….mà ko phải ngèo nàn gì…chỉ là lười biếng và cẩu thả.
Tổng kết hết mấy ông đó thì ra được bức tranh toàn cảnh của XeBiz Việt nam nó kém chuyên như thế nào. Mà nói thiệt là cứ vô bất cứ hội nào cũng có mấy chuyện như vậy…Mấy ông này là tác nhân chính để xảy ra cai chuyện Hội Trong Hội…mất đoàn kết và dẫn đến chia rẽ.
Ngoài ra, một yếu tố chính nữa dẫn đến việc Hợp rồi Tan là Việt nam mình thiếu nhân tài để lãnh đạo.

Người lãnh đạo một hội moto phải đáp ứng đủ:
1/ Có tiền: Chơi xe và đứng đầu hội tốn tiền lắm. Đôi khi có việc phải đứng ra lo trước cho mọi người rồi thu lại sau. Thu ko được thì ráng chịu.
2/ Có thời gian: Chơi xe mất thời gian. Hội trưởng mà ko có thời gian để đi thì ai phục, trước sau cũng giai tán.
3/ Có kiến thức: Không có kiến thức về xe thì thành viên nó không phục. Nói sai bị bắt giò một vài lần là lên đường ngay.
4/ Có kỹ năng chạy: Chạy không giỏi làm sao dắt đoàn hay hướng dẫn. Chạy không khéo sao thấy được điểm sai điểm yếu của mọi người để mà chấn chỉnh?
5/ Có kỹ năng lãnh đạo: Không biết lãnh đạo thì không tổ chức tốt và chặt chẽ hay quy củ được. Không dẫn dắt hội để phát triển đi lên được. Mà hội nào dậm chân tại chỗ coi như sẽ có ngày giải tán.
6/ Có tính phát xít: Phải nghiêm khắc, không sợ mích lòng. Thượng bất chính hạ tắt loạn mà. Nếu ngại va chạm, sợ bị gét thì không lãnh đạo được.
7/ Có khả năng giao tiếp tốt: Không biết cách nói để người ta hiểu, không thuyết phục được thành viên thì khó mà lo cho hội được.
8/ Có đạo đức: Đứng đầu mà đạo đức kém, lừa gạt, ăn chặn ăn bớt, làm việc theo quyền lợi cá nhân v.v….thì làm sao người ta phục?
Nói chung là Khó lắm. Kiếm người như vậy ở đâu ra. Cho nên tình trạng Hội Moto PKL Hợp rồi Tan ở Việt Nam còn dài dài.

Team Underground Saigon

[fbcomments url="" width="100%" count="on" num="5" countmsg="wonderful comments!"]