Đôi lời về thú chơi Moto PKL tại Việt Nam

Giá xe cao ngất ngưởng, sự khó chịu của những người xung quanh, đường xấu … là hàng hoạt những thiệt thòi của biker Việt phải gánh chịu để thỏa mãn đam mê.

Nếu có được làm 1 vòng từ Việt Nam sang Campuchia, Lào tới Thái Lan rồi phi thẳng sang Mỹ hay vòng sang Âu châu… thì anh em chơi xe motor ở Việt Nam sẽ thấy rằng: Biker Việt “sướng” quá – “sướng” đủ đường!

Sướng số 1: Oai nhất thế giới

Nói không ngoa chứ biker Việt phải được danh Oai nhất thế giới chứ chả chơi – cứ đơn giản như em naked bike “hạng ruồi” như Yamaha R25 ở Ấn Độ có giá trong khoảng 200.000 – 250.000 rupee tương đương khoảng từ 70 triệu đến 87 triệu vnđ thì về Việt Nam và cộng tất cả các khoản thuế rồi thì các cửa hàng đã bán ra với mức tối thiểu 11.000USD tương đương khaorng 220 triệu Vnđ. Tức là giá xe đắt gần gấp 3 lần so với giá gốc tại Ấn Độ. Rồi naked-bike 150 phân khối Yamaha FZ-S V2.0 thuộc phân phúc “bình dân” có giá bán tại Ấn Độ là khoảng 1.300 USD, tuy nhiên khi về Việt Nam, mức giá của xe đội đến hơn 3.500 USD.

1.jpg
Để sở sữu chiếc motor mong muốn, biker Việt phải chấp nhận
mức giá gấp 2 đến 3 lần giá trị thật của xe.

Mà đã so lấy le thì cứ lấy Mỹ mà so cho nó oai, như em Kawasaki Z1000 2014 có giá bán tại Mỹ tư bản là khoảng 12.000 USD. Tuy nhiên khi nhập khẩu về Việt Nam, em nó “phọt” 1 phát lên 27.000 USD, chênh lệch hơn 2 lần so với giá gốc.

Thèm vào stun với chả knee down… mua được 1 em pkl ở Việt Nam chúng ta đã chứng minh bản thân mình là một biker đích thực rồi – sẵn sàng “mất máu” vì đam mê.

Sướng số 2: Con người của công chúng.

Ở Việt Nam, bạn chỉ cần chạy 1 chiếc xe trông hơi “lạ lạ” so với các dòng xe bình thường thôi là đã được sự “chăm sóc” tuyệt vời của các đồng chí CSGT cho tới 113 rồi. Còn đam mê xe độ hử ? Cafe racer,Tracker, Cruiser?… – Lỗi thay đổi kết cấu xe sẽ bị phạt đến 3 triệu đồng.

Và cũng ở Việt Nam, khái niệm biker thường được đánh đồng với “tổ đua” nên chỉ cần dừng ở xe ở ngã tư trên bé 795 “nữ tính” đi chăng nữa thì bạn cũng nên học cách “bơ” trước những soi mói của người xung quanh. Và phải chăng đây cũng là lý do khiến anh em biker đích thực ở Việt Nam tối thiểu cũng đội MBH 3/4 cho đến fullface khi chạy xe trong phố. (Tất nhiên là không tính các thanh niên đội mũ Piagio 50k cưỡi Du 795)

Sướng số 3: MotoGP trên từng… mét đường.

Xin thề rằng từ Valentino Rossi tới huyền thoại Agostini cũng chẳng thể nào đối mặt với nguy hiểm va chạm thường trực trên mỗi con đường rợp bóng cây, êm ả nắng… tưởng rất bình yên giữa Hà thành lãng mạn này như anh em biker Việt chúng ta!

May mắn thì: Dừng đèn đỏ còn 3s bị chửi vì sao xe to thế mà không dám chạy – đi đúng làn bị wave, dream “quẩy” – đi chậm bị Lead “cắt đầu” rồi lườm nguýt…

Còn không may biker rất dễ dính những cái chết lãng xẹt: dừng đèn đỏ bị container húc… chết – chạy đúng làn bị sắt rơi trúng đầu… chết – dừng đèn đỏ bị ‘xe điên”… đâm chết.

Chắc còn nhiều cái oai nữa cơ mà giờ phải đi làm lại cái xi nhan đã vì hôm qua để xe trong hầm bị em SH lỡ thì đâm phát rụng luôn.

À! Mà còn 1 cái oai nữa mà chả biết đặt vào đâu cho đúng. Anh em chơi xe – dù mới chơi hay đã thành tinh thì khi đã trải nghiệm đều sống với tinh thần biker – chịu chơi và chịu trách nhiệm với bản thân mình. Chúng ta có thể “đóng” Hà Nội – Lạng Sơn trong 1 thời gian ngắn – xuyên Việt với số giờ kỷ lục… thỉnh thoảng chạy phố “buồn buồn” vê ga, gầm gừ tí xíu cho “dân thường” vui tai. Nhưng đừng đánh đồng biker với phượt thủ hay tổ lái.

2.jpg

Mục đích của phượt thủ là trải nghiệm nơi đến – Mục đích của tổ lái là tốc độ cuồng dại – còn với biker thì mục đích của chuyến đi là con đường. Có thể biker đi nhanh hoặc đi chậm nhưng biker luôn là những những người tuân thủ luật giao thông nhất… thế giới này (tất nhiên có thể bỏ qua phần vượt quá tốc độ cho phép hay độ ồn của động cơ) Vậy nên xin 1 lần nữa mọi người hãy đừng đánh đồng biker với phượt thủ hay tổ lái.

Tâm sự nhạt nhẽo của 1 biker đang thật sự rãnh rỗi

[fbcomments url="" width="100%" count="on" num="5" countmsg="wonderful comments!"]